(Với ông ngoại yêu quý, ông cười tít hết mắt kìa, yêu quá đi mất) Tớ là một “cô bé” cực kỳ mê nhạc thiếu nhi. Mà bài nào có biết cũng thuộc mỗi bài một vài ít. Chỉ nhớ là cứ khoảng một thời gian tớ hát đi hát lại một bài. Hát đến phát chán phát điên, chán cả tớ lẫn bố mẹ hàng xóm anh chị em lẫn họ hàng. Đến khi tóc mọi người xù hết thì tớ chuyển qua bài khác. Và lại hát cho….phát… Read More
Read MorePosts tagged memory
#283: LÀNG CÙI HÒA VÂN – ĐÀ NẴNG
1. CHUYẾN ĐI Cuối cùng tớ cũng đã xong được một entry, mà tớ đã phải rất tốn thời gian để viết, để nghĩ, và hơn cả là để tự mình lắng dịu. Và chỉ khi nào tớ viết xong tớ mới thấy nhẹ nhõm được đôi chút! Nó dài, nhưng mong các bạn sẽ đọc hết! Có lẽ xen kẽ trong những chuyến đi của Jetblue còn rất dài nữa, thì tớ sẽ kể cùng những chuyến đi đã trước nữa trong quá khứ, và đặc biệt là 2… Read More
Read More#238: Trích từ sách mới – Người đàn ông hoàn hảo của tớ (phần 1)
Đây là một trong những bài viết trong cuốn sách mới mà tớ nhắc đến. Cũng có nhiều người theo dõi blog tớ trước kia đã từng đọc rồi, và comment “điên đảo”. Nhưng mà chắc chắn cũng chưa nhiều người đọc, và cũng lại càng chả làm sao khi đọc lại chứ. Những bài viết thế này, thì làm sao để nó trôi vào dĩ vãng theo 360 được – đúng không nào? Up một bài lên để mọi người “làm quen” và sẽ hiểu hơn với cuốn sách… Read More
Read More#236: Trích đoạn birthday conference – Phần 2: Solos and moments
Đây, những “khúc rùng rợn” theo lời chị Mai là nằm ở phần này đây! Lại cảm ơn chị Sol lần nữa vì đã record dùm em được một phần conference. Nhưng mà nói chung thế này cũng là đủ mĩ mãn lắm rồi. Mọi người nghe và đọc phần I đông hơn mình tưởng, thế nên nó là động lực để mình tiếp tục post phần còn lại. Gì chứ nhắc lại là làm cái này cực và mất thời gian lắm nhé, vì phải nghe đi nghe lại,… Read More
Read More#214: Những thứ quả lạ. 1. Những quả táo lạ
Nếu ai đã đọc entry “Bốn mùa của Hạnh ”, sẽ thấy tớ nhắc tới chi tiết rằng, tớ và Hạnh nghiền một loại táo nhỏ xíu và rất ngon trên một góc phố, và sau đó Hạnh đã hái và gói những quả táo này, gửi nửa vòng trái đất về Việt Nam cho tớ để làm quà sinh nhật. Tớ mới nhận ra, trong ổ cứng của tớ, chụp được rất nhiều loại táo khác nhau, cực kỳ thú vị. Nhắc tới táo ở đây là loại táo… Read More
Read More#213: Hà Nội và sấu dầm
Hà Nội có lụt khổ lụt sở như thế kia thì tớ vẫn cứ yêu Hà Nội nhất, là bởi vì: – Hà Nội có rất nhiều hồ – Hà Nội có những căn nhà rất xưa – Hà Nội có gió mùa đông bắc – Hà Nội có những hàng cây cổ thụ và những con đường rợp lá vàng rơi – Hà Nội có ốc luộc, có cóc me ổi xoài dầm, và có phở rất ngon – Hà Nội có những người bạn mến thương – ……. Read More
Read More#209: Đồ con chó!!!!
Con chó, tao tức mày quá rồi nhá!!!! Cứ sáng nào ngủ dậy sớm cũng sẽ thấy một cảnh tượng đau thương. Bên cạnh những bãi mìn lỗ chỗ là cả một trời giày, dép lê, xăng đan….màu xanh màu đỏ, và cả chổi rơm chổi rạ, cả cái quần sịp nhà hàng xóm bị gió thổi bay sang….tất cả cùng te tua la liệt khắp sân khắp nhà. Và trời ơi, nhìn kia. Đôi giày con bé mới mua, mới tinh, thơm mùi vải và mùi…keo Trung Quốc, ôi… Read More
Read More#206: Kỉ niệm về bản nhạc Hồng Lâu Mộng
Hồng Lâu Mộng là một trong những bản nhạc tuyệt vời nhất trong cuộc đời mà tớ từng được nghe. Và đó cũng là bản nhạc gắn nhiều kỉ niệm nhất. Không biết là những kỉ niệm đó đến vì cái duyên, hay là vì ấn tượng và yêu mến bản nhạc này quá mà khiến điều gì xảy ra với nó cũng thành kỉ niệm đáng nhớ. Bộ phim Hồng Lâu Mộng chiếu khi tớ vẫn còn nhỏ tí, vẫn phải làm bài tập hàng ngày ở lớp cô… Read More
Read More#189: Nhớ giọng….lồng phim chưởng…
Note: Cho những ai đọc entry này từ Feed của facebook – Click vào tiêu đề của cái note này, rồi bấm View Original Post để đọc tiếp! Tự nhiên hôm nay lại có cảm hứng về viết về…..tiếng lồng của phim chưởng. Nghĩ lại, mình hóa ra có nhiều cảm xúc với nó ra phết nhé, mà cái cảm xúc mà lần đầu tiên nghe thấy tiếng phim chưởng thì vẫn rõ ràng đến tận bây giờ! Chuyện là, ngày đấy tớ cũng nhỏ xíu xịu xìu xiu, cũng… Read More
Read More#14: A summer message
This message was written in summer, when I was in the third year of college and when I decided to take one year off to come visit my parents abroad. It also means that I had no more chance to study with my dearest friends! So I wrote this message, for my friends of G, and all others, each of you, who reads this message, is a piece in here! A summer message When I first came here. I thought it was a trick. I thought I was trapped here… Read More
Read More