#37: Tờ $20 và bạn có…đặc biệt?

Thỉnh thoảng lướt qua blogs của friends thấy có mấy người post câu chuyện với tựa đề “Bạn là đặc biệt” lên blogs của họ. Câu chuyện được đăng tải lại từ Dân trí thì phải. Tuy nhiên, nếu ai đó đã đọc nguyên bản bằng tiếng Anh thì sẽ thấy ý định ban đầu của câu chuyện là hoàn toàn mang một ý nghĩa khác. Không phải, “bạn là đặc biệt” mà là “giá trị con người của bạn là không bao giờ thay đổi”. Khác nhau đấy. Bởi ngay cả khi bạn chưa đọc bản tiếng Anh, bạn cũng sẽ thấy vô lý ở một điểm khi câu chuyện so sánh tờ 20$ với “sự đặc biệt” của bạn. Bạn không giống ai, đúng rồi, nhưng mà 1 tờ 20$ nó có giá trị “đặc biệt” giống y như hàng nghìn hàng triệu tờ…20$ khác! Đúng không? Làm sao mà so sánh giống nhau được.

Hôm nay tớ dịch lại câu chuyện này theo version của tớ, ý nghĩa theo sát bản original.


TỜ $20

Trong một buổi hội thảo riêng, một thuyết trình gia nổi tiếng cầm một tờ 20$, giơ lên và hỏi:

“Ai muốn có tờ 20$ này?” Các cánh tay giơ lên tới tấp.

“Được thôi, tôi sẽ đưa tặng một trong số các bạn tờ $20 này, nhưng trước hết hãy để tôi làm việc này đã!”

Thuyết trình gia nói dứt lời là vò nát tờ $20.

Ông hỏi: “Ai vẫn muốn nào?” Vẫn còn lại những cánh tay giơ lên.

Ông ta lại tiếp tục, “Thế tôi làm thế này thì sao?”

Ông ta vứt tờ tiền xuống đất và lấy giầy của mình di đi di lại trên nền đất.

ông cầm tờ tiền lên, lúc này đã nhàu nát và bẩn thỉu: “Nào, thế ai vẫn còn muốn tiền?”

Vẫn có những cánh tay đang giơ lên.

Các bạn của tôi, chúng ta vừa học đựoc một bài học có giá trị.

Bất kể tôi vừa làm gì với tờ tiền, bạn vẫn muốn có nó vì tờ tiền đã không hề vì thế mà giảm đi giá trị. Nó vẫn đáng giá nguyên vẹn 20$.

Rất nhiều lần, trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta đã bị “đánh rơi”, bị “vò nát”, bị dìm xuống bẩn thỉu bởi những con người xung quanh ta, và bởi chính những lỗi lầm của ta. Chúng ta có thể thấy mình vô ích!

Nhưng bạn biết không, cho dù chuyện gì đã và sẽ xảy ra đi chăng nữa, giá trị bản chất của con người bạn không bao giờ thay đổi. Bẩn hay là sạch, nát hay là lành, bạn vẫn luôn là vô giá với những người THỰC SỰ YÊU bạn.

Giá trị cuộc sống của chúng ta không phải được đong đếm bằng những gì ta làm hoặc những người ta biết (hoặc những gì thiên hạ đơm đặt cho ta), mà được tính bằng bản chất con người của ta!

Hãy coi trọng những may mắn ta có, chứ không phải những rắc rối ta gặp phải!

Hãy nhớ rằng: Kẻ nghiệp dư đóng được thuyền lớn, người chuyên nghiệp đóng được tàu Titanic.

Nếu cuộc sống đã đưa rắc rối đến cho bạn – Thì cuộc sống cũng sẽ lại đưa chúng đi! (Nguyên bản là Chúa, nhưng tớ nghĩ từ “cuộc sống” thích hợp hơn!)

Nguyên bản: The $20 bill

A well-known speaker started off his seminar by holding
up a $20.00 bill. In the room of 200, he asked,


“Who would like this $20 bill?” Hands started going up.

He said, “I am going to give this $20 to one of you but first, let me do this.

He proceeded to crumple the $20 dollar bill up.

He then asked, “Who still wants it?” Still the hands were up in
the air.

Well, he replied, “What if I do this?”

And he dropped it on the ground and started to grind it
into the floor with his shoe.

He picked it up, now crumpled and dirty. “Now, who still
wants it?”


Still the hands went into the air.

My friends, we have all learned a very valuable lesson.

No matter what I did to the money, you still wanted it because
it did not decrease in value. It was still worth $20.

Many times ! in our lives, we are dropped, crumpled, and ground into the dirt by the decisions we make and the circumstances that come our way. We feel as though we are worthless.

But no matter what has happened or what will happen, you will
never lose your value. Dirty or clean, crumpled or finely creased,
you are still priceless to those who DO LOVE you.

The worth of our lives comes not in what we do or who we know, but by WHO WE ARE.

Count your blessings, not your problems.

And remember: amateurs built the ark … professionals built the Titanic.

If God brings you to it – He will bring you through it.

Câu chuyện này đem lại cho tớ một ý nghĩa mà tớ vô vùng tâm đắc. Đó là “giá trị của bạn dù thế nào cũng không ai có thể phủ nhận được”. Đôi khi cuộc sống, có lúc kẻ khác vùi dập mình, tìm cách chà đạp mình, nhưng nếu thực sự bạn không phải là thế, bạn thực sự giỏi giang, bạn chả sợ thằng nào con nào hết. Bạn vẫn sống tốt! Đời này người ta bảo chỉ sợ thằng dốt mà liều, và thằng GIỎI. Thằng dốt và liều thì khỏi nói, nhưng thằng GIỎi thì thiên hạ có ghét cỡ nào vẫn phải dùng đến nó, đơn giản vì cuộc sống không có thằng GIỎi thì chẳng tài nào phát triển được.

Còn tương tự, thằng nào đã xấu xa bẩn tính (nhưng cũng có thể nó vẫn giỏi), thì dù nó có lấp liếm thế nào, che đậy thế nào, không chóng thì chày người ta cũng nhận ra. Và cuộc đời ý mà, hiếm khi con người thay đổi được bản chất lắm, đã bẩn tính xấu xa ghen tị có trong máu rồi thì chỉ có thể bất ngờ trở thành người tốt trong…phim Hong Kong hay Hàn Quốc mà thôi! Tất nhiên cũng có những người đã hoàn lương, nhưng tớ tin rằng họ vốn không phải là xấu có từ trong máu!

Tớ không nói tớ giỏi, tớ chỉ nghĩ rằng tớ cũng có một vài “tài năng” và “khác biệt” nào đó, cũng có thể người thích người không và tớ cũng chưa làm gì cho đời cả để mà khoe mình là giỏi. Nhưng tớ có những giá trị riêng của tớ và tớ đôi khi cũng phải sặc miệng cười một mình khi cũng có rất nhiều người tìm cách phủ nhận giá trị của tớ. Chẳng nói đâu xa, vụ APEC chẳng hạn, khi họ không chửi bới lại được tớ bằng lý lẽ nữa, mà bằng đầu đường xó chợ thì tớ không chấp. Họ đành phải cho tớ lên báo, rồi tung hô chỗ này chỗ kia, rằng “Hà Kin không thông minh”, “Hà Kin có blog bẩn, chẳng khác gì Be Crys”… Họ nghĩ rằng họ có sức mạnh của báo chí, rồi họ nghĩ rằng họ phủ nhận tớ thế thì chắc sẽ khiến cả thiên hạ nghĩ tớ “bẩn” và “ngu” thật. Rồi cũng có vài đám ăn tàn chạy theo : “Đúng quá, đáng đời”. Thế nhưng bây giờ những gì mọi người thấy thì sao? Tớ “đáng đời” nhỉ, đáng đời thế này chắc ối người thèm đáng đời như thế. Tớ chẳng biết họ phủ nhận ở đâu nhưng có những sự thật tớ đang chứng minh đây không thể nào chối cãi. Con người tớ thế nào, tới giờ phút này, dù bạn chỉ là bạn tớ trong blog hay ngòai đời, họ đều không phủ nhận rằng tớ chẳng đến nỗi “thiếu thông minh” hay là một người bạn xấu cả.

Tớ không nói tớ thù dai vụ APEC, nhưng từ hồi đó tới giờ có quá nhiều cái hay ho để tớ khai thác làm thành những ví dụ minh họa cực kỳ sinh động và…dễ hiểu cho những bài luận của tớ.

Bạn cũng thế thôi, đừng sợ những thằng con nào nói xấu sau lưng, kể cả núp bóng đâm bạn. Chừng nào nó chưa giết được bạn thì bạn còn khẳng định được mình nếu bạn đúng là như thế. Bạn cứ sống như đúng giá trị của mình, mà cảm thấy mình đang làm đúng!

Tớ chúc các bạn được sống như là mình và không sợ gì cả! Mặc dù bản thân tớ biết điều đấy không phải là dễ dàng với tất cả. Nhưng mà, hãy có bản lĩnh của mình!

Stay the same

Joey Mc.Intyre

[Chorus]

Don’t you ever wish you were someone else,
You were meant to be the way you are exactly.
Don’t you ever say you don’t like the way you are.
When you learn to love yourself, you’re better off by far.
And I hope you always stay the same,
cuz there’s nothin’ ’bout you I would change.

[Verse]

I think that you could be whatever you wanted to be
If you could realize, all the dreams you have inside.
Don’t be afraid if you’ve got something to say,
Just open up your heart and let it show you the way.

[Chorus]

[Bridge]

Believe in yourself.
Reach down inside.
The love you find will set you free.
Believe in yourself, you will come alive.
Have faith in what you do.
You’ll make it through.

[Chorus

(Visited 5 times, 1 visits today)
Subscribe
Notify of
guest

3 Comments
Oldest
Newest Most Voted
Inline Feedbacks
View all comments
Hung
14 years ago

Hom nay dang chan ngan vi cong viec ko dc nhu y, doc bai nay cua Ha Kin thay moi thu nhe nhang hon rat nhieu, thank you so much

Ha Kin
Ha Kin
14 years ago

Uhm, tốt rồi. Keep on going!

xman
xman
14 years ago

Nói chung là cái vụ APEC thì không rõ lắm, nên chỉ biết đó là issue gì đó. Thì cũng bị dày vò, bầm dập, buồn tủi….up up..down down… nhưng mình muốn là tờ $100 hơn là tờ $20. Thật đấy :-)) Great day