True love của cô ấy: Chụp tại đám cưới Ohio, June 26 – 2010. Cô dâu đang lắng nghe những lời hẹn thề của chú rể. True love của Hà Kin: Chụp vào hồi 00h – 28/2010 – giờ Ohio, trên facebook của Hà Kin. Nhắn với bồ yêu: Bồ ơi, mún tặng bồ bài “Tình nhân” của Thủy Bông mà không sao lắp vào được fb. Chờ 24 tiếng nữa nhen. Cảm ơn bồ nhiều. You make my new week – you make me happy everyday. I love you… Read More
Read MorePosts in 4love
#292: Hát nào: “Em đi giữa biển vàng….”
Ảnh: Chiếc máy ảnh Zenit của bố, chụp cho tớ từ lúc tớ mới sinh ra, rồi chụp tớ bao tháng năm tớ lớn dần lớn dần. Giờ thì tớ lớn quá rồi, tớ lại ôm nó đi khắp nơi. Ít nữa tớ dành chụp cho con của tớ! Xin giới thiệu với các bạn, một giọng hát (rất rõ ràng giới tính) nhưng phi tuổi tác: HÀ KIN!!!! Có một điều rất thú vị khi tớ đi du lịch ở nước ngoài là, tới mỗi nơi này nơi nọ,… Read More
Read More#288: Những khoảnh khắc Việt Nam – my special entry
Công nhận là từ lúc tớ hứa hẹn về món quà “đặc biệt” cho tới tận bây giờ thì đúng là….lâu thật, dễ phải…72 tiếng chậm í mọi người nhờ? Nhưng muh….thông cảm nhé, bởi vì có một vài chuyện nảy sinh ngoài dự kiến nên tớ bị chậm. Đáng nhẽ entry phải lên vào đúng ngày sinh nhật của Mẹ, là ngày 18/5. Tại gió rét và mưa dầm châu Âu khiến tớ bị chậm đấy. Năm nay là năm giá rét rất bất thường vào đầu hè ở… Read More
Read More#285: Họ đã trở về từ làng Vân
Hôm nay sinh nhật bạn Nam. Đáng nhẽ theo thường lệ mọi năm, sẽ là một entry nào đó ỉ ôi chúc mừng sinh nhật bạn í làm quà. Mà không hiểu sao cứ mỗi lần nghĩ tới Nam ngày nhỏ, trắng trẻo, đẹp trai, mũm mĩm và đáng yêu vô đối (ngược hẳn với bây giờ í) thì cứ….rơm rớm nước mắt. Ôi nhớ làm sao cái thằng bé đó chứ, huhuhu. Giờ nó vừa cao, vừa xí, vừa đanh đá, huhuhu…… Nhưng dù sao thì mình giờ có… Read More
Read More#280: Chuyện hôm nay, Zúa và Pentax K2000
Hôm nay sáng ra check mail. Thấy email từ lãnh sự Anh nói đã chấp nhận cho visa rồi, hộ chiếu cũng đang trên đường quay trở về nhà rồi mới ghê. Sở dĩ quả accept visa này khiến mình choáng váng là vì, nó NHANH KỶ LỤC. Ngay trong quy định của lãnh sự Anh, kể từ ngày nhận hộ chiếu, thì sớm nhất là 5 ngày, muộn nhất là 2 tuần họ mới có câu trả lời. Và họ 0 chấp nhận phỏng vấn, chỉ chấp nhận nhận… Read More
Read More#277: Mùa xuân sớm ở DC
Nhanh thật đấy. Mọi người nhớ không, mới hôm nào tớ còn up lên bộ ảnh mùa thu. Vậy mà giờ đây đã là mùa xuân, và một mùa đông lạnh lẽo cũng đã qua. Mới đó mà đã nửa năm rồi! Tớ không có nhiều ảnh mùa đông – bởi vì mùa đông lạnh lẽo và buồn chán lắm! Năm nay tớ có bộ ảnh mùa xuân sớm, khi hoa đào vẫn chưa nở hết và hoa mộc lan vẫn còn là nụ. Tớ phải dự mùa xuân sớm,… Read More
Read More#258: Đôi điều về “Không chỉ là blog, mà còn…”
TỔNG HỢP: KHÔNG CHỈ LÀ BLOG, MÀ CÒN…CLICK “Chào Hà Kin, Cuối tuần trước Duy Domino mới gửi cho anh bản thảo “Không chỉ Blog, mà còn…” của em. Hai ngày nghỉ cuối tuần anh đã đọc. Dù đọc lại nhưng nó vẫn ám ảnh anh. Phải là người có trái tim nhân ái và tấm lòng rộng mở, tình yêu quê hương đất nước da diết mới có được những trang viết như thế. Và phải chăng người đi xa ngoái đầu nhìn lại mới càng thấy trân trọng… Read More
Read More#254: Thì vui!
(Tóc mới – by rocker – kiêm họa sĩ – kiêm nhiếp ảnh gia Trần Lập) Mấy hôm 0 viết blog lại thấy nhớ ghê. Có 2 lý do chính khiến tớ dạo này chả blog gì, là bởi vì thứ nhất là tớ đi bạt mạng. Tớ có thể đi sáng sớm cho tới đêm khuya và thậm chí…qua đêm luôn. Mà về nhà là chỉ ôm cái túi sưởi chú ruột tặng mà ngủ, sướng điên đảo, thấy đời hơn tiên. Lý do thứ hai là máy tính… Read More
Read More#253: Tết không còn nhạt…
Cuối cùng thì cũng đã đến Tết và cũng sắp…qua Tết. Tớ phải công nhận rằng, những năm gần đây Tết ngày càng nhạt đi. Mà tớ nghĩ, có lẽ từ hồi pháo không còn được tồn tại thì linh hồn của Tết đã đi mất đi phân nửa. Tiếp nữa sự hiện đại hóa và tiện nghi hóa làm cho cái gì cũng mang tính chất công nghiệp. Ngày trước không tự gói bánh chưng thì chẳng ai thèm cho, giờ thì cũng chả ai thèm cho, nhưng mà… Read More
Read More#248: Quê nội Hải Phòng và…rockstorm…
Về quê lúc nào cũng có nhiều cảm xúc thế…. Về mừng nhất là ông bà đều ổn cả. Nhất là ông nội. Cách đây hơn một năm ông bị đột quỵ tưởng đi, mà lúc đó lo vô cùng vì sợ không về kịp với ông. Vậy mà giờ ông lại ổn, ông đi được, da dẻ hồng hào, nhất là bố về, ông vui và ăn uống được. Trong cuộc sống, thì có lẽ đây mới chính là những điều kỳ diệu. Lúc nào cháu cũng cầu khấn… Read More
Read More