Các bạn xem video này, và thử nghĩ xem sẽ viết tiếp một câu chuyện tình thế nào tiếp diễn sau đó? Sẽ cần một câu chuyện thật lãng mạn, thú vị của đôi tình nhân này cùng chiếc xe máy Elizabeth. Khó ghê nha! Cô gái sẽ tên là Phương Nam, còn chàng trai Pháp tên là Louis. Tớ bắt đầu chương I thế này: Đó là những ngày tháng lãng mạn và tuyệt đẹp của Phương Nam trên đất Pháp. Louis rất thích chở cô đi chơi khắp… Read More
Read MorePosts by Ha Kin
#299: Mời các bạn đón đọc “Chuyện tình Paris” by Hà Kin!!!
Mặc dù đang đi điên đảo và đang ở trên cao nguyên Grand Canyon tới 9000 feet, nhưng tớ vẫn tranh thủ vào viết ké một bài blog, là vì có vụ tớ viết chuyện tình yêu lãng mạn rất chi….thú vị. Tớ nhận viết một đoạn truyện cho xe máy Elizabeth – Atilla (sorry nếu tớ viết tên hãng xe máy sai à nha, vì tớ dốt tên xe cộ, điện thoại, máy tính lắm). Theo như yêu cầu từ bên phía của hãng xe. Đầu tiên họ sẽ… Read More
Read More#298: Will be back
Dạo này tớ liên tục cập nhật ở facebook: www.facebook.com/hakinpage Lý do là vì hành trình của tớ đi dày đặc và chỉ kịp post một cái ảnh và video lên mỗi ngày vào fb, chứ 0 viết được bài dài. Thế nên mọi người cứ tranh thủ vào hakinpage của tớ nhé. Rồi từ từ tớ sẽ update lai đều đặn khi hành trình kết thúc nhé! Nhiều chuyện và ảnh vô hạn! Muah muah!!!!
Read More#297: Giấc mơ trưa của Hà Kin
Tặng bồ đấy bồ ơi! Em nhớ mình đang đi ngược trở lại trên một con đường đầy bụi và gió. Những vệt nắng vàng rơi thấm óng ánh trên vạt tóc bay. Anh có cho em một chút mơ màng trong ngày hôm nay? Chiếc lá hình trái tim hiện ra từ một nơi nào đó. Đôi mắt em hoe đỏ vì bóng mờ che khuất ở phía xa. Mặt trời lên quá đỉnh đầu, nắng gắt ôm lấy em và cơn gió lạ kỳ thổi bay chiếc lá…. Read More
Read More#296: I believe in true love
True love của cô ấy: Chụp tại đám cưới Ohio, June 26 – 2010. Cô dâu đang lắng nghe những lời hẹn thề của chú rể. True love của Hà Kin: Chụp vào hồi 00h – 28/2010 – giờ Ohio, trên facebook của Hà Kin. Nhắn với bồ yêu: Bồ ơi, mún tặng bồ bài “Tình nhân” của Thủy Bông mà không sao lắp vào được fb. Chờ 24 tiếng nữa nhen. Cảm ơn bồ nhiều. You make my new week – you make me happy everyday. I love you… Read More
Read More#295: Tớ…lại lên đường đây!
Phù, cuộc đời tớ chả bao giờ suôn sẻ là sao? Hôm nay tớ đã lại lên đường, mỗi tội máy bay delayed cho tới hơn 4 tiếng đồng hồ. 0 có việc gì làm đi ra đi lại thăm anh William Cường mấy lần rơi mất tiêu cả boarding card. Chuyến đi Ohio hôm nay là chuyến đi thứ 41 trong vòng 10 tháng trở lại đây, và là chuyến đi bị delayed lần thứ 20. Má ơi nhưng hôm nay 4 tiếng thì đúng là lâu nhất, mà… Read More
Read More#294: Thơ của Hà Kin
Các bạn đừng có đùa, tớ làm THƠ đàng hoàng. Mời các bạn thưởng thức! Tớ đang viết chuyện tình xe máy theo đơn đặt hàng, bí bách quá, nên tớ làm thơ. Các bạn thông cảm dùm nhen! Vô đề (vì hok bít đặt thế nào cho phải) Em yêu anh Như canh yêu muối, như chuối yêu củ, như ngủ yêu giường, như đường yêu lọ, như nhọ yêu nồi, như chồi yêu cây, như mây yêu trời, như đời yêu anh, như anh yêu em, như em… Read More
Read More#293: Món quà dành tặng cho “0 chỉ là blog…”
Tớ vẫn đang phân vân xem có nên tái bản “0 chỉ là blog…” hay không, lý do tái bản là vì tớ muốn sửa lại một số lỗi typing trong sách, và cả một số tấm ảnh in sai profile màu nữa. Vì những bài viết trong cuốn sách đều lấy lại từ blog, nên có rất nhiều lỗi đánh sai dấu sửa không hết, mà thực ra sửa cũng hết rồi. Tại bản đi in bị nhầm, không phải là bản sửa cuối. Nhưng mà tớ lại vừa…không… Read More
Read More#292: Hát nào: “Em đi giữa biển vàng….”
Ảnh: Chiếc máy ảnh Zenit của bố, chụp cho tớ từ lúc tớ mới sinh ra, rồi chụp tớ bao tháng năm tớ lớn dần lớn dần. Giờ thì tớ lớn quá rồi, tớ lại ôm nó đi khắp nơi. Ít nữa tớ dành chụp cho con của tớ! Xin giới thiệu với các bạn, một giọng hát (rất rõ ràng giới tính) nhưng phi tuổi tác: HÀ KIN!!!! Có một điều rất thú vị khi tớ đi du lịch ở nước ngoài là, tới mỗi nơi này nơi nọ,… Read More
Read More#291: Ah…..đi đi đi….
(Tường Berlin) Hôm nay nhớ blog quá, nên ngồi viết vài dòng vậy. Đáng nhẽ hôm qua hưng phấn hơn rất nhiều và muốn viết lắm lắm, đặc biệt là lúc ngồi chờ 3 tiếng đồng hồ ngoài trời đêm để chờ lên tàu đi Roma, sao mà muốn viết gì đó thế. Mỗi tội, hic, không dám mở máy ra trước nơi công cộng trên đất Ý, nghe dọa đủ, mà cũng suýt bị mấy vố nên đành ngồi ôm cái máy và một đống đồ, mắt thao láo… Read More
Read More