#95: Những bloggers thú vị – 4. Chị Nhật Hoa Robocon


Nhắc tới cái tên Nhật Hoa, một số thì biết ngay, một số thì ngờ ngợ, “chị Hoa à, có phải chị Hoa đeo kính trắng trên VTV2 không?” “Có phải chị Hoa của chương trình Robocon hay không?.

Cách đây dễ chừng cũng…lâu lâu (chả nhớ bao lâu nữa), chỉ nhớ là đang ngồi giao ban ở cơ quan cũ, bỗng nhiên có điện thoại lạ. Qua đầu dây, tớ thấy lời giới thiệu: “Chào em, em là Hà Kin à, chị là Nhật Hoa ở VTV, chị có chuyện này muốn nói với em…à, mà chị rất thích cái Nút đỏ của em”.

Và thế là tớ quen chị í từ ngày ấy, thì ra là chị í biết tớ qua blog. Nhưng quả thực lúc đó tớ vẫn chưa biết mình vừa quen với một VIP, chỉ thấy cái tên có vẻ…quen quen, mà vtv thì cái tên nào nhắc lên chả thấy…quen quen, hix hix. Ừ thì cứ biết thế.

Và thế là bọn tớ add nick, bạn chuyện tham gia chương trình Công nghệ 7 ngày của chị í, rồi tớ đầu độc chị í bằng…Chuyện tình New York. Chị cũng phải hằng ngày ngồi chờ từng phần mới háo hức như bao readers khác, cho dù tớ rất quý chị í nhưng tớ quyết không bật mí, hihihi.

Rồi bọn tớ hẹn gặp nhau, nghe rất chi là lãng mạn nhé. Hihihi, chỉ tiếc là hôm đó tớ viêm họng nặng tới mức vịt cồ gọi bằng cụ, chim vàng oanh cũng phải gọi bằng cụ, hí hí. Tớ nói chuyện với chị í không ra hơi, muốn khoe biết bao nhiêu là chuyện về…bản thân mà không…thoát ý (hix, theo nghĩa đen í).

Rồi về nhà, chat với chị Thu Uyên, được chị í nói: “Ai cơ? Nhật Hoa hả? Người khác không nói như Nhật Hoa rất ĐƯỢC đấy”. Thế là tớ lại càng thấy chị ấy lung linh hơn. Dù sao Thu Uyên cũng là một nhà báo giỏi và nổi tiếng, chỉ có người giỏi khen người giỏi thôi chứ.

Về sau bọn tớ nói chuyện nhiều hơn, tớ cũng nghiên cứu blog của chị í rất kỹ. Tớ cũng không phải là hiểu chị ấy nhiều, tớ cũng không làm việc cùng với chị ấy bao giờ để mà nhận xét xem thực sự chị là người thế nào. Nhưng chí ít, qua cách tiếp xúc và những câu chuyện, tớ thấy ngạc nhiên vì những suy nghĩ “vượt tầm” của chị Hoa. Nói thế nào nhỉ, chị ấy có con mắt nhìn cùa một người theo kiểu rất biết nhìn ra trông rộng và “hiểu vấn đề”. Chị ấy là người biết tìm ra nhân tài và biết sử dụng nhân tài. Chị ấy nhìn những vấn đề rất rộng mở, cho dù một vấn đề có vẻ bề ngòai tầm thường và nhỏ nhặt, chị vẫn nhìn thấy một tương lai cho nó. Đó chính là một cái giỏi. Tóm lại đây là một con người suy nghĩ rất logic và cẩn thận, được bọc bằng một cái vỏ rất nhí nhảnh, nhí nhảnh mà cực kỳ thâm thúy, cái thâm thúy của người rất hiểu biết và thông minh.

Ak ak, khen hơi nhiều nhỉ. Thì tớ bảo rồi, có thể tớ không làm việc chung với chị nên tớ không biết chị í có điểm gì xấu, tớ chỉ biết những điểm tốt kia theo cảm nhận của tớ thôi, hí hí. (Phải nói thế không có bạn lại bảo tớ thích đi xu nịnh, hí hí)

Mà không phải em xu nịnh gì chị đâu nhé. Em chỉ “nổi tiếng” là thích thì nói là thích mà ghét thì nói là ghét thôi. Khi nào em ghét chị em sẽ lại làm bài nữa, hí hí.

Chúc chị Hoa và những chương trình tiếp theo của chị sẽ được đông đảo mọi người đón nhận hơn nữa, chúc VTV2 của chị mau chóng khẳng định được mình (ý em là cạnh tranh được với “bọn” V khác).

Mặc kệ mọi người xem các kênh khác. Sau này tớ sẽ bắt con tớ xem V2, cho nó thông minh, hihihihi!!!

Kỳ sau: Em Nga Linh ở Bắc Kinh.

Đọc bài này, cùng cười khùng khục với sự suy nghĩ tư duy logic của chị í nhé. 3 bài, mỗi bài một “sắc thái” của chị Hoa. Là những bài tớ “tuyển chọn” chứ với chị chưa chắc đã là hay, nhưng mà tớ thích.


Đặt câu với từ “tơi bời”

1. Hôm qua, bố em đánh em 1 trận tơi bời. ( Ngày xưa tớ còn bé, hay bị bố đánh lắm, vì tớ quậy tơi bời)

2. 2 thằng – 3 chai : nhậu tơi bời

3. Kỳ này tốt nghiệp xong, em sẽ đập phá 1 trận tơi bời khói lửa

4. Bên chòm xoan, hoa tím rụng tơi bời ( Bức tranh quê – Anh Thơ)

5. Sở Khanh nổi giận tơi bời – Bị nung dưới ánh mặt trời chói chang ( Kiều – Nguyễn Du)

6. Tiếng yêu ngày nào cho em nhớ anh tơi bời…( Đường Xưa – Quốc Dũng)

Tra thử cái nghĩa thật sự của “tơi bời” trên từ điển tiếng Việt:

Tiếng Việt

Cách phát âm

· IPA: /təːj33 ɓəːj21/

Tính từ

tơi bời

1. Tan tành, không còn ra hình thù gì nữa (do bị tàn phá quá mức).

Tham khảo

· Hồ Ngọc Đức, Free Vietnamese Dictionary Project (chi tiết)

Sử dụng công cụ find & replace của bác Bil Gate, thấy 6 câu trên thành ra thế này:

1. Hôm qua, bố em đánh em 1 trận tan tành, không còn ra hình thù gì nữa . ( Ngày xưa tớ còn bé, hay bị bố đánh lắm, vì tớ quậy tan tành, không còn ra hình thù gì nữa ) – Không được đặt câu thế này nữa, sợ quá, em yêu bố em lắm

2. 2 thằng – 3 chai : nhậu tan tành, không còn ra hình thù gì nữa ( Câu này được)

3. Kỳ này tốt nghiệp xong, em sẽ đập phá 1 trận tan tành, không còn ra hình thù gì nữa ( ALSMI không được làm thế nhé, tập trung vào 7 ngày CN đi)

4. Bên chòm xoan, hoa tím rụng tan tành, không còn ra hình thù gì nữa ( Bức tranh quê – Anh Thơ) ( Tạ tội với nữ sĩ Anh Thơ)

5. Sở Khanh nổi giận tan tành, không còn ra hình thù gì nữa – Bị nung dưới ánh mặt trời chói chang ( Kiều – Nguyễn Du) – Sở Khanh em, calm down

6. Tiếng yêu ngày nào cho em nh anh tan tành, không còn ra hình thù gì nữa…( Đường Xưa – Quc Dũng)

( Em nào ơi, đừng có dại tơi bời ở đây nhé, vé trúng thưởng phải còn nguyên hình nguyên dạng, không rách rời chắp vá)

Tớ đang tập tư duy sâu, chẻ sợi tóc ra làm sáu.

ĐỒNG TIỀN ĐẦU TIÊN

Đồng tiền đầu tiên tôi kiếm được là tiền nhuận bút do có truyện ngắn được đăng báo Hoa học trò. Ngày ấy tôi 16 tuổi ( muộn quá, vì bây giờ trẻ con kiếm được tiền sớm hơn nhiều). Không thể quên được cảm giác hồi hộp khi nhận được giấy báo: “ Mời bạn đến tòa soạn lấy nhuận bút”.

Tôi vẫn nhớ mình đã rụt rè gõ cửa tòa soạn, gặp chị kế toán, run run chìa cái giấy báo lĩnh tiền + chứng minh thư ra. Hình như được 60K thì phải, bằng ½ tháng học bổng toàn phần ở trường đại học Sư phạm Hà Nội 1.

Rất nhiều thư từ bạn bè và cả những người không quen gửi đến chúc mừng. Truyện ngắn đầu tay có tên gọi “ Quân sư tình yêu” không hay lắm, nhưng có lẽ đánh trúng tâm lý khán giả tuổi ô mai nên thu hút được sự quan tâm của họ.

Tiền nhuận bút tôi mua khăn len tặng mẹ, khao chè các bạn cùng lớp….

Hãnh diện, sung sướng và thấy cả 1 chân trời trước mặt, đó là cảm giác thực sự của tôi khi lần đầu tiên kiếm được tiền. Tiền ấy, cứ như từ trên trời rơi xuống, vì khi viết truyện ngắn ấy, thú thực, tôi chỉ mong nó được đăng báo và có nhiều độc giả đọc và yêu thích mà thôi.

Có thể bạn không tin, nhưng khi bắt đầu 1 công việc gì, tôi không nghĩ nhiều đến tiền đâu. Tôi chỉ nghĩ phải làm thế nào cho tốt và có hiệu quả nhất. Và ơn trời, khi công việc tốt và hiệu quả, tôi thường được trả công xứng đáng.

Có tiền rồi, dù ít hay nhiều, bạn cũng phải biết cách quản lý nó. 1 cô bạn có năng khiếu về tiền tệ hỏi rằng liệu tôi có biết trong ví của mình có bao nhiêu tiền không? Chẳng bao giờ tôi biết trong ví tôi có chính xác bao nhiêu tiền. Cô ấy nói là tôi không biết cách quản lý tiền. Đó là nhược điểm, và tôi phải thay đổi.

Ai cũng thích có tiền, nhiều tiền. Tôi cũng vậy.

Từ xưa đã có câu ca dao, rằng:

“Vai mang túi bạc kè kè

Nói hấm nói hứ người nghe ầm ầm

Những người vác núi qua sông

Tiền bạc không có cũng không là gì”

Và cổ nhân cũng đã đúc kết :

“ Đồng tiền chỉ mua được cây đàn, không mua được cảm xúc”

Tôi thích cả 2 câu, bởi đó là 2 mặt của đồng tiền.

HẾT

Chị Hoa của ngày xưa, có ai thấy chị ấy quen quen không?

952
Rất nhiều bài viết hoành tráng về Robocon, bài này chỉ là một cảm xúc nhỏ thôi…nhưng tớ lại thích nhất…!

Cứ nghĩ lửa lòng mình đã nguội,

Sáng nay, tự nhiên trời mưa

Tớ ra sân thi đấu xem các đội tham gia Robocon tập Robot chuẩn bị cho vòng loại cuộc thi 2007.

Trên đường đi, thề với các bạn, tớ chẳng nghĩ gì về Robocon cả ( Mọi năm thì Robocon luôn ở trong tớ, all the time).

Bỗng nhiên tớ nhìn thấy 1 cái ô, 1 cái ô được dùng để che 1 khung sắt. Còn lái xe và người bê khung sắt ngồi sau thì ướt hết. Ướt hết, nước mưa rỏ theo những sợi tóc dài, cẩu thả, và dính ướt 2 lưng áo mỏng gầy gò.

Robot, các bạn ấy che ô cho Robot. Các bạn ấy mang Robot ra sân tập.

Tớ ước, mình đang cầm camera, tớ sẽ quay lại toàn bộ cảnh này. Không lời. Chỉ có tiếng mưa.

Bạn đằng sau kéo ô, lo lắng nhìn về phía cánh tay Robot đang nằm ngoài tầm kiểm soát. Tớ cứ đi theo sau, miên man…

Đến nhà thi đấu, Robot được đưa xuống, nhẹ nhàng và nâng niu…

Tớ đỗ xe ngay bên cạnh: Em à, năm nay em sẽ thắng đấy…

Các bạn ấy tròn xoe mắt nhìn tớ: Chị….

Em ở trường nào?

Dạ đại học giao thông ạ.

……

5 năm làm Robocon, cứ nghĩ lửa lòng mình đã nguội.

(Visited 3 times, 1 visits today)
Subscribe
Notify of
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments