#29: Sinh nhật tuổi 25


Tự khúc dành cho tôi, anh, và bạn!

Anh, my best friend, who has the same birthday with me!

Happy me : 25 ; Happy you: 26

Best wishes to all who are Capricorn!

DECEMBER

Hơi lạnh vướng víu đầu mũi, mùi áo ấm vương trong tiếng ồn ào náo nhiệt đang hớn hở chia tay những ngày cuối cùng của một năm, nhưng trên đầu, lất phất màu suy tư ẩn lặng luồn qua những hàng cây ven đường vừa trụi lá.

Đêm qua, sương đông bay giăng kín lối về.

Đấy là cảm xúc của tháng 12.

Tháng 2 chơi Tết, tháng 3 hoa nở, tháng 8 sang thu, tháng 9 ăn cốm, tháng 12 Giáng Sinh – người vui vì lạnh – mà người cũng buồn vì lạnh!

Tháng 12, còn là vì đó là 31 ngày cuối cùng của 365 ngày. Những cái gì là cuối cùng hay gợi màu hối tiếc, nhắm mắt lại đếm khoảnh khắc vừa qua, lại chuẩn bị tập quen với con số mới của một năm sẽ tới. Người hối tiếc vì không níu kéo được năm cũ, nhưng người lại hồi hộp mong ngóng đón chờ một năm sắp đến : lạnh – ấm – tiếc – hớn hở – buồn – vui – suy tư – náo nhiệt ; ủ đầy mâu thuẫn – có lẽ vậy nên tháng 12 mang tới lòng người nhiều cảm xúc hơn 334 ngày còn lại vừa mới qua.

Tháng 12, 31 ngày suy nghĩ cho cả 365 ngày. 1 năm, đã bao nhiêu khuôn mặt ta nhìn thấy ? Bao nhiêu người ta đã nhớ và yêu? Bao nhiêu người ta đã bỏ quên? Bao nhiêu người mới bước vào cuộc đời ta, mấy kẻ ở lại, mấy kẻ ra đi ? Có người ta tạm thời không gặp mặt, có người lặng lẽ từ bỏ ta, có người ta dữ dội chia tay, và có những người, mãi mãi là tạm biệt.

1 năm đã bao nhiêu lần ta rơi nước mắt trên những nỗi buồn ủ ê? bao nhiêu lần ta vui sướng tới cuồng dại? Buồn nhiều hơn hay vui nhiều hơn? Bao nhiêu đã chỉ là những sự kiện nhỏ nhoi khiến ta tỉnh ngủ trong chốc lát, nhưng bao nhiêu, đã thay đổi hay bám đuổi theo ta cho tới hết cuộc đời này?

Tháng 12, cuộn tròn co ro trong chăn ấm, giật mình bởi tiếng đồng hồ báo thức tanh tách và tiếng máy cưa đã ì oặt bên nhà hàng xóm. Vật vã nhích từng xăng ti mét ra khỏi giường, cố giương mắt nhìn ra màn suơng trắng của buổi sớm, và tự hỏi: Ta đã chưa làm được việc ta muốn làm rồi, và giờ này năm sau, ta sẽ ra sao đây?

Tháng 12, đêm lạnh lẽo co ro trên đường vắng, ta thấy cô đơn, ước gì được ủ ấm trong vòng tay của một người mình muốn nhớ. Ánh đèn giáng sinh lập loà trên cửa kính của một cửa hàng mở muộn, gợi nhớ những nỗi buồn xa xưa cứ cố đẩy đi nhưng lại ngoan cố ùa về.

**************

Tháng 12, là ngày cha mẹ sinh ta ra đời. Ngày này, Người tặng ta đôi mắt để ta được nhìn những tia nắng mặt trời, tặng ta mũi để ngửi hơi lạnh và mùi áo ấm, tặng ta miệng để cười vào những nỗi buồn, tặng ta đôi tai để được nghe lời âu yếm, và cả những tiếng sỉ nhục.

Tháng 12, ta ra đời, mỗi niềm vui nỗi buồn, mỗi suy tư ta nhìn và ngửi thấy đều được luồn lẫn lộn qua những mạch máu nhỏ đưa về lồng ngực trái, ở đó, Người tặng ta một trái tim ấm nóng, tất cả tan chảy, và từ đây, ta học cách để tha thứ và yêu thương…

Và ta đã biết yêu thương từ tháng 12…

Vĩnh biệt những người không đáng nhớ.

Vĩnh biệt những nỗi buồn không đáng có.

Và vĩnh việt…

Một năm nữa sẽ mãi mãi đi qua

Cảm ơn bố mẹ đã đưa cuộc đời này đến cho con.

HAPPY BIRTHDAY TO ME!

TỰ KHÚC NGÀY SINH

Sáng tác: Trương Quý Hải
Biểu diễn: Minh Quân

Đêm nguyên sơ khi tôi chào đời

Mẹ vơi cơn đau yêu thương nghẹn lời

Dòng sữa nóng ấm áp lời ru bên nôi

Chắt chiu nuôi tôi nên người

Mỗi sáng sớm ôm tôi vào lòng

Tình cha mênh mông bao la biển rộng

Chập chững bước tôi đi tuổi thơ qua mau

Chấp chới bay những khát khao

Bao năm qua cánh chim muôn phương trời

Giữa nắng gió cuốn trôi

Yêu thương ơi chốn nao nơi xa vời

Khi đơn côi rã rời

Lúc nước mắt thay cho nụ cười

Gọi tên đêm xưa ký ức ngây thơ

Dịu êm trong mơ dòng sữa mẹ hiền

Vòng tay cha xóa tan bao ưu phiền

Vượt qua ngàn sóng gió cánh chim về giữa muôn trùng

Vang giữa đêm lạnh tiếng khóc nguyên sơ

Vượt qua ngàn sóng gió cánh chim về giữa muôn trùng

Dưới mái nhà xưa giấc mơ đêm hồng

(Visited 4 times, 1 visits today)
Subscribe
Notify of
guest

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments