Posts by Ha Kin

#290: Mình đã tới Paris!

Đến phút cuối còn bị bỏ bom từ Đức đi Paris – nhưng may lại có cứu tinh chứ. Mà tới giữa Paris mà 0 có một tí gì liên lạc với bất kỳ ai, ly kỳ lắm nhé, hehe. Nhưng kịp đi chơi đây rồi! Chụp trộm từ rất rất xa, tình cờ nhìn thấy Đi chơi cái đã nhe!

Read More

#289: Euro trip: 1. Amsterdam – Ngày đầy rác!

Tớ tới Amsterdam vào một ngày lạnh lẽo tàn bạo. Nhưng được cái….đầy rác. Được ở đây nghĩa là, chả phải lúc nào nó cũng đầy rác thế này.  Để tớ kể cho mà nghe! Tớ tới Ams vào một buổi chiều, sau khi đi xong vườn hoa Keukenhof rực rỡ. Lúc đứng ở cái bến xe bus, tình cờ nhìn vào trong bến, thấy….bẩn bẩn, cốc chai giấy ăn rơi toe toét. Tớ mới nghĩ: “Ủa, thế nà sao? 0 ngờ New York gọi chỗ này bằng cụ í!”…. Read More

Read More

#288: Những khoảnh khắc Việt Nam – my special entry

Công nhận là từ lúc tớ hứa hẹn về món quà “đặc biệt” cho tới tận bây giờ thì đúng là….lâu thật, dễ phải…72 tiếng chậm í mọi người nhờ? Nhưng muh….thông cảm nhé, bởi vì có một vài chuyện nảy sinh ngoài dự kiến nên tớ bị chậm. Đáng nhẽ entry phải lên vào đúng ngày sinh nhật của Mẹ, là ngày 18/5. Tại gió rét và mưa dầm châu Âu khiến tớ bị chậm đấy. Năm nay là năm giá rét rất bất thường vào đầu hè ở… Read More

Read More

#287: Chờ nhé….

24 tiếng nữa, các bạn hãy quay lại blog này, và đón chờ một hành trình cực kỳ đặc biệt và kỳ công. 0 chắc rằng tất cả sẽ hiểu và thích cái sự “đặc biệt” và kỳ công này….nhưng…0 sao cả, vì khi tớ hoàn thành được cuộc hành trình này, tớ cảm thấy mình thật…giỏi, thật đáng tự hào!!!!Và tớ sẽ tag nhiều người nhất có thể, hihihi. Chờ nhé! À, cái vụ bài I’ve never been to me, 0 ngờ được nhìu người khen thế, lại còn… Read More

Read More

#286: Yay, tớ đã lên đường….

Haha, đúng là phải dễ tới mấy năm rồi mình mới viết blog ấy. Tớ vừa mới ngủ dậy sau 12 tiếng. Tỉnh dậy thấy mình đã đang ở một khu làng nhỏ cực kỳ đẹp có tên là  Osenau, khu của những sáng lập viên hãng thuốc Bayer (trong đó nổi nhất là có Aspirin ấy) ở tận nước Đức xa xôi. Cái căn phòng tớ ở cũng đẹp ơi là đẹp, tóm lại là cả cái biệt thự tớ đang được ở cũng đẹp. Tóm lại là đẹp… Read More

Read More

#285: Họ đã trở về từ làng Vân

Hôm nay sinh nhật bạn Nam. Đáng nhẽ theo thường lệ mọi năm, sẽ là một entry nào đó ỉ ôi chúc mừng sinh nhật bạn í làm quà. Mà không hiểu sao cứ mỗi lần nghĩ tới Nam ngày nhỏ, trắng trẻo, đẹp trai, mũm mĩm và đáng yêu vô đối (ngược hẳn với bây giờ í) thì cứ….rơm rớm nước mắt. Ôi nhớ làm sao cái thằng bé đó chứ, huhuhu. Giờ nó vừa cao, vừa xí, vừa đanh đá, huhuhu…… Nhưng dù sao thì mình giờ có… Read More

Read More

#284: Chuyện gì xảy ra khi chúng ta invisible?

Nói chung là mọi người rất tin tưởng thử nghiệm tớ, vì biết tớ sẽ không giận và luôn sẵn sàng giúp đỡ an ủi =)). Tự nhiên có sự trùng hợp thế này, hehehe! Phản ứng chung mỗi khi mình cất tiếng nữa là: ak ak ak ak ak………. Ni ơi, bạn mày và em này, biết ai 0? hahahaha

Read More

#283: LÀNG CÙI HÒA VÂN – ĐÀ NẴNG

1. CHUYẾN ĐI Cuối cùng tớ cũng đã xong được một entry, mà tớ đã phải rất tốn thời gian để viết, để nghĩ, và hơn cả là để tự mình lắng dịu. Và chỉ khi nào tớ viết xong tớ mới thấy nhẹ nhõm được đôi chút! Nó dài, nhưng mong các bạn sẽ đọc hết! Có lẽ xen kẽ trong những chuyến đi của Jetblue còn rất dài nữa, thì tớ sẽ kể cùng những chuyến đi đã trước nữa trong quá khứ, và đặc biệt là 2… Read More

Read More

#282: Những góc phố Hà Nội đêm

Đang viết một topic đặc biệt. Mà tốn nhiều nơ ron thần kinh quá, chả hiểu sao viết mãi vẫn chưa xong. Có những bài viết và câu chuyện đặc biệt, mà nó làm mình rất vất vả và đòi tiêu tốn rất nhiều cảm hứng và suy nghĩ. Viết tới 4 ngày chưa xong rồi. Tự nhiên thấy…nhớ Hà Nội. New York mấy hôm nay mưa dầm dề, nhưng mà tớ đặc biệt thích thời tiết này. Bởi vì, khi mưa, ngồi trong nhà làm việc, thấy bên ngoài… Read More

Read More

#281: Hành trình Jetblue: San Juan phần cuối

HÀNH TRÌNH JETBLUE  – CLICK Trước khi kể chuyện những bức ảnh dưới đây, tớ trả lời “bí ẩn” của “kỳ” trước. Chuyện gì đã xảy ra khi tớ thay bộ quần áo trên chiếc du thuyền? Đó là tớ nhét bộ quần áo ướt vào trong một cái túi ni lông, những du khách khác cũng có những túi ni lông tương tự. Thế nghĩa là, khi tớ trở về khách sạn thì mới nhớ ra là không biết cái túi ni lông bộ quần áo đâu, tớ tiếc… Read More

Read More