NHẬT KÝ XE ÔM: Sấu chín dầm muối ớt!
Chiều nay, sau khi cả tôi và những người mẫu của tôi lao vào giữa đám đông và diễu hành để chụp những bộ ảnh “không khí 80 năm” vừa độc vừa truất không thể giống ai trên hồ Gươm. Tôi hoan hỉ hạnh phúc ra về và chợt nhận ra đặt xe giờ vừa đắt vừa chờ mút mùa. Và quả thật phải chờ tới 30 phút mới có xe tới, chỉ riêng quả né mọi ngả đường chặn để tới đón được tôi đã là quá xuất sắc. Mà là tôi đã lết ra phố lớn và đường thông rồi đó.
Xe ôm nhào tới, chọn đúng đích là tôi với cái balo còng lưng trên người:
“Nhìn chị là biết khách em”
Tôi:
“Sao hay vậy?”
XO:
“Vì chị truất!”.
Tôi:
“Tuyệt vời. Bõ công chờ 15 phút xe loằng ngoằng”.
XO:
“Chị thông cảm. Đảng và nhà nước chặn đường em quá chị, đau hết sờ cau” (???)
Xe đi vòng vèo, chiều nay gió mát hiu hiu, rất chất thu Hà Nội. Và đương nhiên làm sao mà lại thoát khỏi những hàng sấu chin dầm muối ớt ven đường. Tôi ừng ực và phải đòi dừng lại mua bằng được. Lúc đổ sấu vào túi, tôi thấy XO lấy hai tay lên bịt mắt làm cả tôi và người bán hàng phải phì cười.
Lên xe, tôi lịch sự hỏi:
“Ăn không?”
XO:
“Không, thôi chị ơi. Chị cho em ăn 1 quả là em HÓA THÚ đấy”.
Tôi:
“Chắc là sợ chua lắm hả?”
XO:
“Không, vì em mà ăn 1 quả thì em sẽ giật cả túi của chị”.
Tôi:
“Hự”
Và len lén ăn rất nhẹ nhàng, không muốn kích động vì bị giật mất túi sấu đó bây giờ tôi cũng sẽ hóa thú.
XO:
“Chị cứ ăn to lên, đằng nào em cũng thò lò nước bọt từ lúc chị mua tới giờ rồi. Ực”
Tôi: (sặc).
Rồi trời bắt đầu hạt mưa to lên. Tôi vừa nhai sấu vừa lo lắng.
“Chết dở nhỉ, sao lại mưa nhanh thế?”
XO:
“Tại chị đó. Tại chị ăn sấu nên ông trời cũng phải chảy nước miếng đó chứ sao”
Tôi:
!!!!!
XO:
“Nhưng cũng cầu mong không mưa, không thì khổ thân chị lắm”
Tôi:
“Không sao, chị có cầm áo mưa mà”
XO:
“À, ý là ăn sấu lúc mặc áo mưa nó khó chịu í chị. Mới cả mưa to chưa kịp cho quả sấu vào mồm nước mưa nó trôi hết cả muối với ớt rồi còn gì ngon nữa ạ”
Tôi (ò nhỉ?)
Rồi cao hứng, tôi giờ túi sấu lên chụp ảnh một phát, định chụp với cơn mưa. Xe ôm lại phàn nàn:
“Chị lại giơ cái túi lên làm gì, em nhìn thấy túi sấu trong gương đấy. Em sắp hết cả nước trong người vì nghĩ về cái túi đó rồi”.
Rồi, ực ực, xe ôm vừa nói vừa sặc.
“Thôi rồi, em sặc nước bọt của chính em thật rồi. Mình không nhắc chuyện ăn sấu nữa chị nhé, không em chết đuối mất” (!!!!).
Thế là tôi im thít vì sợ xe ôm mà chết đuối vì nước bọt thì giờ bắt lại xe ôm để về nhà thì lâu lắm.
Rồi, xe ôm bắt chuyện, lảng chuyện khác.
“Chị xỏ khuyên mũi để khỏi bị lạc đường hả chị?”
Tôi
“Ủa, liên quan gì?”
XO:
“Thì là để cho người ta xỏ dây vào mũi chị dắt đi cho khỏi bị lạc đó”
Tôi (á à nó xéo xắt mình ghê):
“Ừ, thì là dắt chị đi mua sấu dầm ớt đó”.
Tôi vừa nói vừa ực một cái.
Xe ôm ré lên:
“CHỊ CÓ THÔI NGAY ĐI KHÔNG?”
Tôi:
“KHÔNG!!!”
XO:
“Chị sống thảnh thơi ghê! Em sẽ bịt tai bật tai nghe!”
Xe ôm vừa ra vẻ hờn dỗi dứt lời thì xe rẽ vào đường Trần Phú. Một con dường không có gì cả ngoại trừ hai hàng sấu cổ thụ rợp trời, chưa kể dưới những gốc sấu ấy là lốm đốm những người bán sấu vừa tụt từ trên cây tụt xuống, những quả sấu to mọng tròn xinh la liệt trên vỉa hè….
Tôi (chỉ tay):
“Ô, sấu kìa!”
XO:
“CHỊ THÔI ĐIIIIIIIIII! ỰC, HỰ, ỰC, HỰ” (sặc)
Tự nhiên tôi cũng thấy lòng thảnh thơi quá, lại phải nhón một quả nhai móm mém thật to. Uhm, cái vị nó thơm nó chua chua, nó ngòn ngọt, nó mằn mặn, mà cái vị cay của ớt tươi nó ngon cực nha, không phải là ớt bột đâu í…
(Xe ôm vẫn có tip nha, để mua chai nước bù lại lượng nước đã bị sặc và vì khen tôi truất lúc gặp mặt!)
Ảnh: Tôi thích nhất là selfie với chữ “Dân giàu”chiều nay trong không khí 80 năm. Một mơ ước giản dị của mỗi người dân, cụ thể là tôi!
#nhatkyxeom
Ha Kin – NHẬT KÝ XE ÔM: Sấu chín dầm muối ớt! Chiều nay, sau khi… | Facebook