Lâu nay tớ không viết blog, tạm ngưng mấy videos. Lý do là vì muốn tập trung vào 2 việc, dịch cho xong NYLS và nghỉ ngơi lấy cảm hứng chụp ảnh cho những khách hàng đặt hàng chụp ảnh, đồng thời sửa ảnh của họ nữa. Tớ muốn làm cái gì thì ra cái đó (thực chất ra là vẫn đang tập điều này).
Tớ cảm thấy việc dịch NYLS ra tiếng Anh sẽ là một điều thú vị, khi mà từ cách đây mấy năm đã có rất nhiều người đề nghị điều này, và rất nhiều còn tưởng rằng đã có một bản như vậy đã xuất bản và hỏi dò xem họ có thể mua được ở đâu.
Có lẽ đã qua hơn 3 năm kể từ khi “Chuyện tình New York” để lại dấu ấn gì đó cho khá nhiều người, khi mà mỗi ngày tớ vẫn không ngừng nhận được những lời nhắn cảm xúc của họ khi đọc xong (hay đọc lại) câu chuyện. Và 3 năm cũng đủ “nhận thức” của phần lớn độc giả đã nhích lên được một chút, cộng thêm một quá trình theo dõi và tìm hiểu thực sự về cô bạn tên Hà Kin. Đã rất nhiều người đã hiểu lại càng hiểu hơn về câu chuyện, và có những cái nhìn tươi đẹp và thân thiện hơn nhiều về nó. Thay vì trước đây, có nguyên một bộ phận chỉ chực NYLS có gì liên quan là tả xung hữu đột bằng những lời lẽ rất hiềm khích và nhỏ nhen, vì những điều họ không thể hiểu và sốc văn hóa!
Có nhiều người sau đó đã hiểu ra rằng, câu chuyện chia sẻ, nó chỉ là một câu chuyện chia sẻ, của một cá nhân muốn mang đến những điều thú vị của cuộc sống của họ cho những người có chung hoàn cảnh hoặc sự cảm thông. Mọi người đã thôi không còn thắc mắc âm ỉ rằng câu chuyện có thật hay không? Bao nhiêu phần trăm là thật? Hình ảnh của Ryan ra sao? Ryan gay hay là không gay? Đặc biệt là câu chuyện về “cái đẹp” trong NYLS. Khi nhiều người nhận ra rằng, “cái đẹp” là nằm trong mắt của người cảm nhận thấy nó, chứ không phải trong mắt và theo quan điểm cá nhân của bạn hay của thiên hạ nói chung. Rằng Hà Kin không phải đẹp như là những diễn viên Hong Kong Hàn Quốc thì Hà Kin mới được kể lại rằng mình đã từng được nhiều người yêu thương vì họ thấy Hà Kin “đẹp” theo kiểu của họ! Mọi người đơn giản chỉ cần thấy, đó là một câu chuyện giúp họ được chia sẻ, thú vị, và thấy được một phần của mình trong đó!
Nếu để nói những gì đã xảy ra hậu NYLS thì nhiều lắm, không kể xiết. Nhưng nó đã chỉ đem lại điều tốt và thú vị. HK cảm thấy mình đã đứng đắn khi chia sẻ cho bạn câu chuyện đó.
Câu chuyện của một cô gái châu Á, cụ thể là một cô gái Việt Nam và những câu chuyện thú vị, những cú sốc văn hóa với một anh chàng Tây, cụ thể là một anh chàng Mỹ và những người Mỹ, người Việt khác xảy ra trên đất Mỹ. Những góc độ của một câu chuyện tình yêu đầu tiên… Thực ra nó rất phổ biến và đã xảy ra với rất nhiều người, rất nhiều dân tộc Á Âu khác, chứ chưa hẳn đấy là một câu chuyện đặc biệt. Và tớ cảm thấy sẽ thú vị thêm biết bao nếu có thêm cái nhìn và sự thưởng thức từ những con người từ những đất nước khác. Có biết bao nhiêu cô gái Việt Nam đang cũng có hoàn cảnh tương tự hay đang có một anh chàng bồ Tây, cũng muốn những anh bồ/chồng của mình đọc một câu chuyện như vậy thì sao?
Một thời gian dài suy nghĩ và sắp xếp. Cuối cùng tớ quyết định dịch nó. Và phải đích thân tớ dịch thì mới có thể đảm bảo nó sẽ truyền tải sang ngôn ngữ khác gần gũi nhất so với bản gốc. Có thể khi dịch sang tiếng Anh, nó không phải là thứ tiếng Anh của người Mỹ “xịn” viết, nó không trau chuốt, không văn thơ hoa lá (bản tiếng Việt cũng y nguyên như vậy). Nhưng nó sẽ giữ được cái “gốc” của tác giả, cái hồn của câu chuyện. Và cũng giống như bản tiếng Việt, ai cảm thấy chia sẻ được, đọc được, cảm thấy có mình trong đó, họ sẽ thích. Còn nếu không, thì thôi!
Tớ còn khoảng chục phần nữa thì hoàn thành. Tuy nhiên, tớ sẽ demo một vài phần lên đây mà thôi. Bạn nào có bạn người nước ngoài có thể chia sẻ với họ và rồi hãy nói cho HK xem, họ cảm thấy thế nào nhé?
Rồi từ từ, HK sẽ có kế hoạch với NYLS bản tiếng Anh.
Các bạn thử enjoy xem nào.
Note: Bản này vẫn là bản demo, chưa là bản cuối. Còn sửa khá nhiều. Một số nhân vật và tình tiết có thể sẽ thay đổi, cả câu văn…vì một số lý do, và vì cách tiếp cận câu chuyện của người nước ngoài khác với Việt Nam.
NEW YORK LOVE STORY
By
Hà Kin
CHAPTER 1
I met him unexpectedly. Unexpectedly, he came.
Still a clear memory, it was December twenty-ninth, just one day after my twenty-second birthday. Snow was falling hard on Thirty-fourth Street. I stepped into Macy’s with freezing hands – I had forgotten my gloves. I still remember that special feeling of New Year atmosphere in New York. People were more friendly and excited than on ordinary days, and it was evident everywhere. All the streets and shops were covered in a warm tone, even the snow inspired warmth. Now, whenever I am back in Vietnam and New Year comes around it always inspires a “New Yorkish” feeling inside me.
Entering Macy’s, I intended to buy an Este Lauder mascara, quite expensive but worth it, I thought. I was not long moving through the colorful and sweet-scented counters in the cosmetic department. I picked up the mascara and bought it, just that quickly. Suddenly, as I looked into the mirror behind the counter, I saw within it the face of a man behind me, a man who was so attractive that I couldn’t keep myself from turning around to look at him directly.
He was a tall guy with what looked like a mix of Asian and Caucasian, maybe even some Latino. He had long hair and whiskers — his eyes, his mouth, everything so beautiful. It was ungraceful of me, but I could not stop staring, so rarely had I seen such a handsome man. And none of us ever misses out on a chance to satisfy our eyes like that, do we?
Actually, I have seen good looking men and boys on the streets or elsewhere before, but I always prided myself at never giving such guys a glance. I always felt that they thought themselves very important and that everyone was already looking at them. Well, not me!
With this man, though, it was different from the start. I looked at him directly, directly into his eyes. It seemed a long time before I finally had to turn away in embarrassment. I thought my face might have turned red.
I took a second glance, and this time I felt him smile. Was he smiling out of pride, or because I seemed comical to him? I wasn’t sure. I only felt foolish at finally having to admit surrender before a beauty. I quickly went to the cashier, paid for the mascara, and left the cosmetics department as fast as possible. Of course, I was not the only one who looked. As I paid, I noticed the cashier’s hands were working, but her eyes were all over that handsome guy.
I lingered in Macy’s, fooling around in other departments. My mind could not stop thinking about the man. It was like a persistent bolt of lightning inside me. I never thought that one day I could fall into “thunder love.” I tried to console my pride. That was such a handsome man, I thought, if a billion girls saw him then a billion girls would feel that same electricity. My feeling is just a natural reaction to extreme beauty. I have had the same reaction to exceptionally beautiful women. Why? Because I am jealous of their beauty!
With him I was also jealous, but I was jealous this time because I wished he could be my man. Isn’t that so ungraceful?
Leaving the store, I wondered what races had been blended within him to make him so beautiful.
It was not easy to forget such an impressive person. As time went on, every time I went along Thirty-fourth Street or passed through Macy’s, such exciting feelings of anticipation stirred inside me. I would look around. Maybe, maybe I could see him again! So crazy.
I believed in fate and it was fate. They say if a person is meant for you, you will meet him even if he is at the end of the world, but if he is not then his being right next to you will be as nothing. It is true. I met people everyday. Some of them almost moved me into a relationship, but it was impossible. It was not our fate.
If my fate was to be with this man, then we were destined to meet again, but I didn’t dare to think that he was meant for me. It was ridiculous, I thought; that is, until one day we faced each other again in a subway train.
We were both in the same car, holding onto the same pole, not knowing we were next to each other, not until I raised my head and found myself eye to eye with him once again. Perhaps at that moment the look in my eyes seemed peculiar, maybe in a way that only he could describe. I only knew that my vision became blurred. I could not see things clearly. Maybe it was due to my heart beating so fast, many times faster than a doctor would have liked.
Then I noticed he was smiling again, and this time I knew the smile was coming from a whole happiness inside. Perhaps I would never forget this moment for the rest of my life.
Did YOU translate it? This version sounds so chunky; all the beautiful imagination and feelings I had from reading the Vietnamese version disappeared. I guess it’s because this translation TRIES too hard to translate the Vietnamese language literally.
By the way, “handsome” can also be used for women to describe someone pretty and kinda old-fashioned. People usually use it to describe old beautiful women; “pretty” is usually used for girls.
There’s one thing you get it so wrong. I did not translate it and expected a Vietnamese person to feel it the same way as they do in Vietnamese. Also, even if it is a foreigner who reads it, they should know its my own writing style. Not like “trying too hard to translate the Vietnamese language literally”.
And be careful, even I translated it, but it’s some American who helped me to correct it all. So I trust them better!
PS -hh: Have you ever heard of a “pretty boy” or “pretty man”? I heard it so many times!
Remember, no version in each language can create the same exact feeling when it is translated to other languages! Because different peoples – different cultures – different ways of reading and understanding!
Hi chị Hà Kin, em thích phong cách tiếng Anh này quá, rất nhẹ nhàng. Em chưa có dịp đọc version tiếng Việt của chị nhưng em sẽ quyết định chờ đọc bản version Eng trước. Chị ơi please continue chapt 2 just tomorrow, I can’t wait!
PS: I knew you from your photography and now I am one crazy fan.
I totally agree with you chi Ha Kin. -hh is reading this version as a Vietnamese and is thinking in a Vietnamese way. Also, she read the story in Vietnamese already, the feeling cant be fresh as a new one who reads it for the first time. I hope you can make a book out of it, even simply for fun. Thanks chi for sharing >:d<
Thanks Hoài Anh and Cynthya. Well, this version could be read by anyone, Vietnamese, American, Chinese, Korean….whoever will understand it and like it. So I don’t expect anyone who reads it the same way like Vietnamese do. It is also still too soon to say, it’s just the first part and it is a demo. Just put it on for fun first, I need more people to help me to correct it the future too.
I don’t expect anything about this, like even make out a book later. Just translate it for fun and for sharing, that’s all!
Thanks so much for reading and clicking like!
hi KIN, ok, you know still i can’t write in “vietnamese” so, this time i write in english, don’t laugh at me ahha… anyway, actually i’m writing fot that person whoever the heck he/she is (pardon my language ahha…), hey, hello ? what are you thinking ? HA KIN is a vietnamese, right ? and her actual book is in vietnamese, right ? and you should know that no language can translate the whole “soul” of a book into another language (man, i wonder whether she knows what i’m talking about ?!?) because there are idioms and slangs and all the “junk” that make a language so beautifully that it can only be beautiful in its “monther tongue”, i mean, KIN, i know your english is very good but come on, our vietnamese is the best, don’t you think so !!! so, you, whoever you are, stop talking no nonsense, ah ra shoo ? (it means “understand ?” i’m watching too much korean dramas i guess haha…
Chị ^___^ This is awesome, because it has “you” in it … Don’t care about what others say … There are many types of English, right, chị? Singlish, Hindlish, so why not Hakinlish 😛
Can’t wait to read the whole story in English … and can’t wait to share it with friends as well
Chị is sooooo great 🙂
Haha, it’ok. I got loads of such complaints even in Vietnamese, remember? They even put my story on radio, invited authors to criticize my Vietnamese, hehe. So funny that most of them forgot I am writing blog, not a literature book!
Also, translating something into another language, you don’t need to write it exactly like a local people do, but to make them understand and to share!
I think HH is likely to be a he than a she. Because a she would always complain about my “beauty” and details of the story, and a he would criticize my grammar, hahaha. I don’t care!
By the way, I love that word “hakinlish”. Let’s use it for the future time!
doc NYLS cua chi e rat thich.1 Ha Kin manh me va phong khoang toi hoang dai.Chi la tam diem cua moi nguoi,ai cung yeu quy chi theo mot cach rieng cua ho. doi khi e phai ghen ti voi Ha Kin,chi y khong co don giua nhung con nguoi dung ra phai la xa la. 1 cai “Toi” rat ngong.
As good as it get, since I have never read NYLS before , my mind fresh, I enjoyed this pieces without prejudice. I decided I am going to read it in Vietnamese version not. same way after I watched a hit movie I won’t read its original best selling novel for the reason they are different in form. Lost in translation or not is beside the point, pleasure reading is one can long for.As a former translator, I have two books The God Father ” Bo Gia ” Mario Puzo and The Gulag Archipelago” Quan Dao Nguc Tu” Aleksandr Solzehnitsyn under Ngoc Tu Ngoc Thu Lang. In 1971 my limit ,broken English then not in comparison with mine now but books sold like hot cake none question asked, the integrity of the book.Let me tell you I dont like NYLS , I love it.
Like a teenager trying behave like an adult too soon some of us speak more than one language confuse language competent with technical ability speak out his mind insult the intelligencce of the listener and ruin the fun. Don’t forget what your mom taught you if you don’t have any thing nice to say better say nothing.
hi chi Kin,
just my private opinion, I prefer Vietnamese version to the English version. Please kindly note that there are difference aspects between “correct” and “chunky” story passage. I agree with hh on her feeling when reading this version and I agree with you that your version did not create the same exact feeling when it was translated.
I don’t think I translated this version just for Vietnamese readers and for those who have already read it. Take a second to think, and…you’ll realize. Of course, right? So wondering more about which version gives you more “feeling”, the “same” feeling or whatever would be very funny now!
If those who have read it want to read it again in my English version, it’s simply because they want to read “something new” about it.
I am trying to do the translation as best as I can. But your comments about “feelings” stuff is out of my reach and there’s no way anyone can help it. Just help me to remember: WHO AM I TRANSLATED THIS VERSION FOR?
Chi se chay ra nha sach mot cach nhanh nhat co the de rinh ve luon NYLS in English version cho du bo, ;). hehe
As you have said that the new demo version was also for those who have already read your Vietnamese version and as one of them I just want to comment from my perspective. Sorry if i did not realise how much funny it was when a person was interested in the two versions of a book had his own feelings and wanted to share his thought for better copy.
Please share with me the “something new” of this version as since reading, I have not seen “something new” from the same content of the book except the language translated.
Read the next entry and see why! It is “also for”, not just “for”. You don’t see “something new”, it does not mean others don’t see it. Why didn’t you see some comments from someone above you, who saw it “new”? Even like the Vietnamese version or my photography, I can not and do not want to please anyone. Also, you misunderstood what I mean about “something new”. “New” can be meant “different”, something extra for fun, not just like a “fresh” feeling. Think about it! Think deeper!
Sorry chị nhưng em thấy ngay tới đọc hiểu cái comment của chị rõ ràng thế kia, cái chi tiết “something new” mà bạn sayityes kia còn không hiểu ý chị thì bạn ấy sao mà thưởng thức hết được bản NYLS vers English này của chị được. Bạn này không thích thì thôi để dành cho những người như tôi đọc đi. Chị up tiếp và luôn đi cho em nhé, kẻo em không chờ được lại tìm vers tiếng Việt đọc trước mất thôi ^__^
hey dont make over assumption,i did not say that nobody sees something new, just me indeed. And should i need to repeat that i just want to share my view after reading the English version part 1 without request or rein somebody to agree??
@Hoai Anh: Dont try to get me wrong. May be i am not qualified for the English version part 1 as you said, but are you sure you can enjoy it fullest? huh at least i’m trying to improve my understanding with this version. It is your poor attitute that prevents you from enjoying the story.
@sayityes: As I said, each one is different and nobody can feel the same way like others do. So of course what you felt is your own personal feeling and I know it. I was explaining your feelings as I understood indeed, not just for you to read, but for others to understand! And to tell people I can not and do not want to please anyone!
@sayityes: Oops, my bad. It’s my poor attitude that prevents me from enjoying the story. That’s why I am this excited and you are not!
I like your story, could you pls send it to me.
Thank you very much!
NO!
Em chưa đọc bản Tiếng Việt nhưng đọc bản tiếng Anh này cảm thấy rất hay. Đơn giản là em thấy đọc đến câu nào thì hình ảnh trong câu văn hiện ra rất rõ rệt và sinh động 😀