Đặc biệt dành tặng bạn Mai Liên
Trứng – Cà rốt – Cà phê
Translated by : Hà Kin
Có thể bạn đã đọc câu chuyện này ở đâu đó – nhưng những bài học này sẽ không bao giờ là cũ!
Bạn sẽ không còn nhìn một cốc cà phê đơn giản như trước đây nữa.
Một cô gái trẻ tới gặp mẹ và kể cho bà nghe về cuộc sống của mình, rằng mọi chuyện đang thật sự vô cùng khó khăn. Cô gái không biết mình có thể tiếp tục nữa hay không và muốn từ bỏ tất cả. Cô đã mệt mỏi vì đấu tranh và vật lộn với nó!
Dường như cứ một vấn đề được giải quyết, thì một vấn đề khác đã lại nảy sinh.
Mẹ dẫn cô gái vào trong bếp. Bà đổ đầy nước vào ba cái bình và cho từng cái lên lửa thật to. Không lâu mấy cái bình bắt đầu sôi. Bình đầu tiên bà cho vào một vài củ cà rốt, bình thứ hai là trứng, bình thứ ba là hạt cà phê.
Ba chiếc bình được để yên trên lửa và để sôi, bà mẹ không nói một lời gì cả. Sau khoảng 20 phút bà tắt lửa, gắp cà rốt, lấy trứng và hạt cà phê ra, mỗi thứ cho vào một cái bát. Quay lại phía con gái mình, bà hỏi: “Hãy nói cho mẹ biết, con nhìn thấy gì?”. “Cà rốt, trứng và cà phê”, cô gái trả lời. Bà mẹ bảo con gái hãy lại gần và sờ vào củ cà rốt. Cô gái nhận thấy chúng đã rất mềm. Mẹ lại bảo cô hãy lấy một quả trứng và đập vỡ. Sau khi bóc đi lớp vỏ, cô nhìn thấy lòng trứng đã chín. Cuối cùng, mẹ bảo nhấm nháp một hớp cà phê. Cô gái mỉm cười, khi hít thấy hương vị thơm nồng của nó. Cô gái sau đó hỏi mẹ: “Mẹ ơi, mẹ làm vậy là ý gì thế?”
Bà mẹ giải thích rằng, mỗi một thứ trên đều đã phải chịu cùng một hoàn cảnh như nhau, cùng một nhiệt độ nước sôi như nhau, nhưng mỗi thứ lại có những phản ứng khác nhau. Củ cà rốt lúc đầu rất rắn, chắc, và cứng. Tuy nhiên, sau khi bị cho vào đun trong nước sôi, nó đã trở nên mềm yếu. Còn quả trứng thì thật dễ vỡ. Lớp vỏ mỏng manh bên ngoài là để bảo vệ chất lỏng bên trong, nhưng sau khi được đun, lòng trứng đã trở nên cứng cáp.
Hạt cà phê thì lại thật khác. Sau khi bị đun trong sôi, nó đã làm cho nước trong bình thay đổi.
Thế con là gì? Bà mẹ hỏi cô con gái, “Khi những đen đủi tới gõ cửa, con sẽ phản ứng ra sao?” “Con là củ cà rốt, là một quả trứng, hay là hạt cà phê?”
Tôi là gì? Tôi là củ cà rốt có vẻ luôn mạnh mẽ, nhưng khi gặp phải đen đủi và đau đớn tôi sẽ trở nên mềm yếu và mất đi sức mạnh của mình? Tôi là quả trứng với một trái tim mỏng manh, nhưng thay đổi khi khó khăn tới? Tôi đã có một linh hồn yếu ớt , nhưng sau mỗi sự chia ly tử biệt, sau mỗi lần gặp phải bế tắc tài chính hoặc những thử thách, tôi trở nên cứng rắn và quyết đoán? Liệu cái vỏ bọc bên ngoài của tôi trông vẫn vậy? Nhưng bên trong tôi đã có một linh hồn quyết liệt và một trái tim cứng rắn? Hay tôi giống như hạt cà phê? Hạt cà phê đã làm cho nước đun nó phải đổi vị, tựa như khi nó phải đối mặt với đau đớn. Khi nước bắt đầu nóng, cà phê tan ra mùi vị và hương thơm. Nếu như bạn giống như hạt cà phê, khi mọi việc bắt đầu trở nên tồi tệ, bạn sẽ tốt hơn lên và làm thay đổi những gì đang diễn ra quanh mình. Khi những giờ phút đang là tối tăm nhất và khi những sự khó khăn đang ở mức đỉnh điểm nhất, bạn có tự nâng mình lên một tầm cao khác hay không? Bạn sẽ đối mặt với khó khăn như thế nào? Bạn là cà rốt, trứng, hay là hạt cà phê?
Hãy coi trọng những may mắn của mình, chứ không phải là những khó khăn…
Đừng chạy theo vẻ bề ngoài, chúng sẽ tàn phai. Đừng chạy theo sự giàu có, chúng cũng sẽ tàn phai. Hãy chạy tới bên người nào sẽ làm bạn cười, bởi vì chỉ một nụ cười cũng xua tan được một ngày đen tối. Hãy đi theo những ai đã đặt một nụ cười trong trái tim của bạn.
Có thể bạn đã có đủ hạnh phúc đến nghẹt thở, đủ thử thách để khiến mình mạnh mẽ, đủ khổ đau để khiến bạn vẫn còn tình cảm và đủ hy vọng để khiến bạn hạnh phúc. Sự hạnh phúc nhất của con người không cần thiết là phải có tất cả những gì tuyệt vời nhất; Hạnh phúc nhất chính là khi ta đi tìm những điều tuyệt vời đó.
Bạn có thể muốn gửi thông điệp tới những người đã tặng bạn những nụ cười khi bạn cần chúng; tới những người đã cho bạn ngẩng mặt thấy hy vọng khi bạn thực sự yếu mềm; tới những người bạn bạn vô cùng yêu mến; và tới những người, thật sự có ý nghĩa với cuộc sống của bạn.!
Carrot, egg and a cup of coffee
(You may have read this story, but its value is never outdated – Enjoy it!)
You will never look at a cup of coffee the same way again.
A young woman went to her mother and told her about her life and how things
were so hard for her. She did not know how she was going to make it and
wanted to give up. She was tired of fighting and struggling.
It seemed as one problem was solved, a new one arose. Her mother took her
to the kitchen. She filled three pots with water and placed each on a high
fire. Soon the pots came to boil. In the first she placed carrots, in the
second she placed eggs, and in the last she placed ground coffee beans.
She let them sit and boil, without saying a word. In about twenty minutes
she turned off the burners. She fished the carrots out and placed them in a
bowl. She pulled the eggs out and placed them in a bowl. Then she ladled
the coffee out and placed it in a bowl. Turning to her daughter, she asked,
“Tell me, what do you see?”. “Carrots, eggs, and coffee,” she replied. Her
mother brought her closer and asked her to feel the carrots. She did and
noted that they were soft. The mother then asked the daughter to take an
egg and break it. After pulling off the shell, she observed the hard boiled
egg. Finally, the mother asked the daughter to sip the coffee. The daughter
smiled, as she tasted its rich aroma. The daughter then asked, “What does
it mean, mother?”
Her mother explained that each of these objects had faced the same
adversity, boiling water, and each reacted differently. The carrot went in
strong, hard, and unrelenting. However, after being subjected to the
boiling water, it softened and became weak. The egg had been fragile. It’s
thin outer shell had protected its liquid interior, but after sitting
through the boiling water, its inside became hardened.
The ground coffee
beans were unique, however. After they were in the boiling water, they had
changed the water.
Which are you?” she asked her daughter. “When adversity knocks on your
door, how do you respond?” “Are you a carrot, an egg, or a coffee bean?”
Think of this:
Which am I? Am I the carrot that seems strong, but with pain and adversity
do I wilt and become soft and lose my strength? Am I the egg that starts
with a malleable heart, but changes with the heat? Did have a fluid spirit,
but after a death, a breakup, a financial hardship or some other trial,
have I become hardened and stiff? Does my shell look the same, but on the
inside am I bitter and tough with a stiff spirit and hardened heart? Or am
I like the coffee bean? The bean actually changes the hot water, the very
circumstance that brings the pain. When the water gets hot, it releases the
fragrance and flavor. If you are like the bean, when things are at their
worst, you get better and change the situation around you. When the hour is
the darkest and trials are their greatest, do you elevate yourself to
another level? How do you handle adversity? Are you a carrot, an egg, or a
coffee bean?
Count your blessings, not your problems……Don’t go for looks; they can deceive. Don’t go for wealth; even that fades
away. Go for someone who makes you smile, because it takes only a smile to
make a dark day seem bright. Look for the one who puts the smile on your
heart.
May you have enough happiness to make you sweet, enough trials to make you
strong, enough sorrow to keep you human and enough hope to make you happy.
The happiest of people don’t necessarily have the best of everything; they
just make the most of everything that comes along their way.
You might want to send this message to those people who mean something to
you (I JUST DID!!) to those who have touched your life in one way or
another; to those who make you smile when you really need it; to those who
make you see the brighter side of things when you are really down; to those
whose friendship you appreciate; to those who are so meaningful in your
life.